крады́й [крадый]
Фл ‹Крадый›, в зн. прил. ▸ Похищающий. ◂ Изб. 1076 г., 209, 3.
чс 5 ВЗ=2 АП=1 АПБ=1
gr кра́сти: V,ipf,tran; partcp,praes,act,brev,sg,m/n,nom|partcp,praet,act,plen,sg,m,nom/acc
См| кра́дый кра́сти