вѣ́дѣвый [ведевый]
ГлтНЗ (γνούς, qui novit) – знавший. Лк 12:47□ То́й же ра́бъ вѣ́дѣвый во́лю господи́на своегѡ̀.
чс 4 ЕВ=1 ЕВБ=2 Проч=1
gr вѣ́дѣти: V,ipf,tran; partcp,praet,act,plen,sg,m,nom/acc
См| вѣ́дый вѣ́дѣ вѣ́ждь вѣ́дѧщїй вѣ́домый вѣ́дѣти вѣ́мъ вѣ́дѣвшїй вѣ́дꙋщїй вѣ́домо